Liễu Tố Tố quýnh lên, tùy ý nói hai câu đuổi người trước mắt về, sau đó liền đi tìm Hàn Liệt.
Hàn Liệt nhìn thời gian, hiện tại mới 6 giờ rưỡi, vẫn còn sớm, "Chúng ta qua đó đi, mặc kệ thím ấy có nói ra hay không, trò chuyện một lát tâm tình có lẽ sẽ tốt hơn chút."
Liễu Tố Tố gật đầu∶ "Vâng."
Cũng không thể tay không tới cửa, Liễu Tố Tố mang theo bánh quy và đường mới mua ngày hôm ra, cất vào trong túi, Hàn Trình chạy vào thấy như vậy thì thắc mắc∶ "Nương, nương muốn đem đồ ăn đi đâu đó?"
Chỗ đồ ăn này là Liễu Tố Tố để ở nhà cho bọn trẻ ăn lót bụng, Hàn Trình trông rất kĩ, sợ bị chuột ăn mất, mỗi tối trước khi đi ngủ đều phải kiểm tra lại một lần mới an tâm.
"Còn nhớ bà Dư lần trước mời chúng ta đến nhà ăn cơm không, giờ nhà bà ấy gặp một số chuyện nên tâm trạng không tốt lắm, nương muốn mang số đồ này qua thăm trước, mai nương lại đến Cung Tiêu Xã mua bù vào nhé?"
Hàn Trình nghe vậy vội moi moi trong túi mình∶ "Nương, con vẫn còn một viên kẹo này, nương cũng cầm cho bà Dư luôn nha, ăn kẹo vui vẻ!"
Liễu Tố Tố cười nhận lấy, "Ngoan quá."
Sợ trẻ con ầm ĩ, Liễu Tố Tố dặn mấy đứa ở nhà, chỉ có cô cùng Hàn Liệt qua nhà thím Dư. Vừa đến trước cửa nhà, Liễu Tố Tố liền thấy một người đứng trong sân, chưa tới gần đã có thể ngửi thấy mùi khói nồng nặc, "Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nuoi-con-o-dai-vien/3125728/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.