Liễu Tố Tố hoàn toàn không biết việc xảy ra ở Tân Thị, lúc này cô đang suy nghĩ biện pháp ứng phó với mấy đứa nhỏ trong nhà.
Vẫn là vì mấy con thỏ.
Thỏ đáng yêu lông xù xù, bọn nhỏ đều rất thích. Mỗi sáng mắt còn chưa mở đã muốn chạy đến lồng sắt xem thỏ còn không. Sau một hồi đi huấn luyện cùng Hàn Liệt về, đến cơm cũng không muốn ăn, chỉ muốn đi hái cỏ cho thỏ, sợ chúng nó bị đói.
Liễu Tố Tố bất đắc dĩ nói∶ “Sẽ không bị đói đâu, hôm qua các con đã cho chúng nó ăn rất nhiều cỏ rồi mà? Ăn cơm trước đã.”
Hàn Trình khó hiểu hỏi∶ “Nhưng mà hôm qua con ăn ba bữa cơm, hiện tại đã đói không chịu được, thỏ nhỏ mới ăn một bữa thôi mà, sao nương biết chúng nó không đói bụng?”
Liễu Tố Tố∶ “…”
Kiên nhẫn của ‘mẹ già’ Liễu Tố Tố thực sự sắp cạn kiệt, “Nương nói không đói bụng là không đói bụng, nếu con không ăn nhanh, nương đem mì của con đút cho thỏ ăn nha.”
Hàn Trình∶!!!
“Con ăn! Con lập tức ăn!” Tuy thỏ nhỏ quan trọng, nhưng bụng của nó cũng rất quan trọng, nếu không ăn no, ai sẽ chăm sóc lũ thỏ đây!
Thấy thằng bé rốt cuộc cũng ăn cơm, Liễu Tố Tố thở phào, không biết rốt cuộc nuôi thỏ là mấy đứa nhỏ mệt hay là cô mệt đây.
Ăn xong cơm, Đại Cường cùng Ngưu Đản đứng ngoài cửa gọi, đám nhóc tì liền chạy không thấy bóng, mỗi đứa cầm một cái rổ chuẩn bị đi hái cỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nuoi-con-o-dai-vien/3125682/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.