Editor: Sweetie
Liễu Tố Tố không nghĩ Hàn Liệt sẽ đi gấp như vậy, cô cũng hiểu Hàn Liệt là quân nhân, vốn dĩ cần thường xuyên ra ngoài nhiệm vụ, chỉ là cô thấy hơi tiếc nuối, bánh ú mới nấu xong anh còn chưa kịp ăn cái nào.
Sớm biết thế này, vừa rồi đã đưa anh thêm mấy cái.
“Nương, chú Hàn đi ra ngoài rồi ạ?” Chiến sĩ báo tin vừa đi, Hàn Trình đã chạy ra hỏi.
“Đúng vậy, quân đội có nhiệm vụ quan trọng cần chú Hàn qua đó, chú chỉ có thể đi trước.”
Hàn Trình nhíu mày “A” một tiếng∶ “Vậy không phải chú Hàn sẽ không được ăn bánh sao ạ? Chú vất vả quá đi.” Hàn Trình lo lắng nói, trong mắt của nhóc, trên đời này không gì đáng tiếc hơn việc bỏ lỡ mỹ thực nương làm.
“Đúng rồi, chú Hàn là quân nhân, trách nhiệm của quân nhân chính là bảo vệ quốc gia, bảo vệ nhân dân, có đôi khi ích lợi của mình cũng đặt sang một bên, hiện tại chúng ta có thể sống tốt như vậy đều là nhờ sự phấn đấu của những quân nhân như chú Hàn, sự vất vả của họ đáng để chúng ta kính nể. Giờ nương cất mấy cái đi, chờ khi nào chú Hàn về mang ra cho chú ăn được không?”
Liễu Tố Tố cũng không nghĩ quá nhiều, cô nói lời này là muốn các con biết, cuộc sống hiện tại không dễ dàng, phải biết quý trọng, cũng muốn mấy đứa thông cảm cho Hàn Liệt, không cần vì anh thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ không ở nhà mà cảm thấy mới lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nuoi-con-o-dai-vien/3125617/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.