----
Chuyện trêu đùa người khác sẽ không thú vị nếu người bị lừa không phản ứng gì.
Tô Yến Thành không nói cho cô biết rốt cuộc có ngọt hay không, mà ngẩng đầu lên, cắt một chùm nho khác, hái một quả từ phía dưới cùng lên đưa cho cô, cũng nói:
"Quả này ngọt, em thử xem."
Thẩm Uyển chớp chớp mắt, nửa tin nửa ngờ nhận lấy quả nho, cẩn thận gọt vỏ rồi cho vào miệng, hương vị trái nho ngọt ngào và hấp dẫn lập tức bao phủ vị chua lúc trước.
Thực sự ngọt ngào.
Anh lấy ơn báo oán, ánh mắt Thẩm Uyển khẽ lóe lên, mặt mày tươi cười nhìn về phía anh nói:
"Quả này quả nhiên ngọt hơn."
Nhìn thấy tất cả phản ứng của cô, khóe miệng Tô Yến Thành nhếch lên, anh cười khẽ một tiếng, giải thích với cô:
"Ở đây có hai giống nho, giống hơi chua là để ủ rượu, giống này khi chín cũng có vị chua ngọt. Quả vừa rồi đưa cho em ăn là một giống khác, khi chín chỉ có vị ngọt."
Thẩm Uyển nhìn anh có chút trách cứ, anh biết rõ mà sao vẫn hái nho chua đưa cho cô.
"Xin lỗi, vừa rồi anh chọn nhầm."
Tô Yến Thành chân thành xin lỗi, anh bỏ qua có chọn lọc việc chùm nho kia là do Thẩm Uyển chỉ huy anh hái.
"Khụ, được rồi, vậy em sẽ mang chùm chua kia về nhà thử xem có thể ủ ra rượu được không."
"Chú út, mọi người hái xong chưa? Dưa hấu đã cắt xong rồi, mau đi qua ăn dưa hấu đi."
Tô Lộ Hoài bị giáo huấn xong thì đến sân sau tìm người.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nu-phu-la-dai-my-nhan/4606780/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.