----
Trước kia Thẩm Uyển chỉ nghĩ cách thoát khỏi cuộc hôn nhân được định trước mà không đắc tội đến nhà họ Tô, nhưng cô không ngờ rằng bây giờ Tô Yến Thành lại cho cô một ý tưởng khác.
Ánh mắt Thẩm Uyển phản chiếu dáng người cao lớn của Tô Yến Thành, không cần suy nghĩ nhiều, cô tò mò nói:
"Tôi có thể hỏi không? Tô. . . Ừm, từ khi nào anh đối với tôi. . ."
Mặc dù cô có thể đoán ra anh có thiện cảm với cô, nhưng cô rất tò mò tại sao, còn nữa, rốt cuộc anh thích cô từ khi nào, dù sao thì chỉ thiếu chút nữa là cô đã trở thành cháu dâu của anh đấy.
Được thôi, Thẩm Uyển thừa nhận cô có lòng dạ hẹp hòi, cố ý làm anh khó xử, chính là để trả thù lần trước bị anh ngó lơ, đối xử lạnh lùng.
Cô không lập tức đổi cách xưng hô mới theo lời anh, Tô Yến Thành cảm thấy tương lai còn dài nên cũng không miễn cưỡng.
Anh hiểu nửa đoạn sau chưa nói rõ của cô, nhưng không trả lời ngay mà thay vào đó đề cập đến một sự kiện từ rất lâu trước đây:
"Em còn nhớ khi còn nhỏ, tôi từng mua kẹo hồ lô cho em không?"
Nói xong liền thấy vẻ mặt Thẩm Uyển mờ mịt, quả nhiên là không nhớ.
Tô Yến Thành nói tiếp:
"Lúc đó chắc là em bảy tám tuổi, tôi trở về từ bên ngoài thấy em đang làm người tuyết trên sân chơi của khu nhà, tay và mặt em đỏ bừng, xung quanh không có ai, vì vậy tôi đi qua hỏi em là con nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nu-phu-la-dai-my-nhan/4606764/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.