----
ba Thẩm trước giờ luôn rất hào phóng đối với con cái trong nhà, quay sang nhìn chị em Thẩm Uyển lại nói:
“Thẩm Uyển cũng đi đôi bộ vừa người mình thích đi.”
Nghe cha nói nửa câu trước, trên mặt Thẩm Tình còn lộ ra một nụ cười đắc ý, nhưng nửa câu sau đã trực tiếp khiến cô ta dài mặt chúi đầu xuống.
Cô ta luôn coi mọi thứ trong nhà họ Thẩm đều là của mình, bằng không khi xưa cũng không bám theo qua đây lúc ba Thẩm dọn ra khỏi khu tập thể, nên hiện giờ nghĩ thôi cũng biết lần này trong lòng cô ta chắc chắn cay đến không tưởng.
Nhưng cô ta không vui thì Thẩm Uyển vui, cô chớp chớp mắt rồi lại nảy ra một kế nói:
“Con cảm ơn cha, nhưng quần áo con mặc cũng đủ rồi, cứ cho em gái đi mua là được, phần của con vẫn để dành mua thêm cho mẹ và cha hai bộ đi, cha cũng lâu chưa mua quần áo mới rồi, con thấy giày da cha đang đeo cũng phải bốn năm năm rồi ấy.”
ba Thẩm rất hài lòng trước sự quan tâm của con gái, ông cười xua tay nói: “Một năm bốn mùa cha chủ yếu là mặc quân phục, bộ đội phát cho cũng đủ mặc rồi, quần áo của mẹ cũng đủ, không lần lo cho hai ông bà này đâu.”
Lý Lệ Hoa nghiêng đầu trắng mắt nhìn ông:
“Tự ông không muốn mặc đồ mới chứ tôi không nói không thích nha.”
Thẩm Gia ngậm khúc xương trong miệng, ú ớ không rõ tiếng mà dơ tay nói:
“Cả con nữa, con, con cũng muốn mặc quần áo mới.”
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nu-phu-la-dai-my-nhan/4606717/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.