Triệu Trân Trân cảm thấy như vậy không được, bèn tìm thím mượn sách để học thuộc, cô chịu khó học thuộc cả cuốn sách. Tháng thứ hai đúng lúc công đoàn trong xưởng làm tuyên truyền, một phân xưởng phải cử hai người đi giúp đỡ.
Bình thường mấy loại chuyện này mọi người tránh còn không kịp, vì đến công đoàn sẽ ảnh hưởng đến công việc riêng. Người học nghề như Triệu Trân Trân không có tiền thưởng, làm việc chính thức mới có tiền thưởng, số lượng tiền thưởng có liên quan đến lượng công việc.
Triệu Trân Trân làm lơ bản mặt thối của thầy, chủ động xin đi giúp đỡ.
Cô làm việc chăm chỉ, ngoại hình xinh đẹp, miệng còn vô cùng ngọt. Mấu chốt là vô ý để lộ năng lực giỏi ghi nhớ. Chủ tịch công đoàn đã không nỡ để cô đi, vậy mà lại giành cô với phân xưởng.
Thời gian trôi thật nhanh, thoắt cái cũng qua khoảng mười năm. Thiếu nữ năm đó đã trở thành phụ nữ trưởng thành hai mươi bảy tuổi, hơn nữa còn là mẹ của bốn đứa con trai.
Hai đứa lớn nhất sáu tuổi là sinh đôi, đứa thứ ba bốn tuổi. Đứa thứ tư chính là Vương Kiến Minh mới được hai tháng, lúc này đang ngủ say.
Vương Văn Quảng ậm ừ trả lời một tiếng, lần nữa nhắm mắt lại.
Một lần sống lại, Triệu Trân Trân trở nên vô cùng kiên nhẫn, biết rõ chồng không nghe lọt lời của mình, ngược lại cũng không sốt ruột. Cô không tiếp tục khuyên nữa, đứng dậy tắm nước nóng rồi cũng nhanh chóng đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau cô đã bận rộn trong phòng bếp dưới tầng, Vương Văn Quảng là người miền Nam, buổi sáng thích ăn tào phớ và bánh chiên. Hai món ăn này nhìn thì đơn giản, thật ra rất tốn thời gian. Triệu Trân Trân bận bịu gần hai tiếng mới làm xong, ngoài ra còn chiên một đĩa trứng gà, trộn mấy quả dưa chuột.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]