Chỉ nghĩ về chuyện này thôi đã thấy đau đầu.
Việc hòa giải cho bọn họ thậm chí đã làm trì hoãn công việc của anh ta.
Triệu Trân Trân nhìn thấy giấy tờ tán loạn trên bàn, cười nói: “Chủ nhiệm Tùy, tôi có thể giúp gì anh không?”
Chủ nhiệm Tùy miễn cưỡng nở nụ cười, lấy mấy tờ giấy nháp từ trên bàn lên, nói: “Chủ tịch Triệu soạn giúp tôi một chút đi, những thứ này đều phải được xưởng trực tiếp giao cho Ủy ban Kinh tế thương mại, chữ viết quá xấu!”
Cô nhận lấy, gật đầu.
Mặc dù Triệu Trân Trân chỉ có trình độ tiểu học, nhưng cô lại viết chữ rất đẹp, bất kể là viết bằng bút máy hay bút lông cũng đều rất đẹp. Đây là do chú họ Triệu Thanh Sơn đã chỉ dạy cô, nói rằng bây giờ mọi người bình thường đều viết chữ không đẹp, nếu như cô luyện chữ giỏi thì người bình thường sẽ không ai dám nói trước mặt cô rằng cô không có học thức nữa.
Chưa nói cách này quả thật rất có tác dụng, bây giờ mọi người từ trên xuống dưới trong Xưởng bông nhà nước đều biết cô viết chữ đẹp.
Triệu Trân Trân trải tờ giấy viết tay lên góc bàn ra nhìn, hóa ra đây là báo cáo công việc cho trưởng phân xưởng kéo sợi viết. Chủ nhiệm La này là một người đàn ông thô kệch, chữ viết của anh ta giống hệt như phong cách con người anh ta, xiêu xiêu vẹo vẹo, thậm chí còn xuất hiện những đường kẻ ngang.
Thoạt nhìn giống như một mớ hỗn độn vậy.
Chủ nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-nguoi-me-tot/2514497/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.