Nghe xong lời của Tiểu Bảo, Cố Hướng Đông nhướng mắt nhìn Sở Y Nhất vẫn đang cẩn thận lựa đồ, ánh mắt anh càng ngày càng ôn nhu, anh cảm thấy Sở Y Nhất lúc này thật sự rất đẹp.Sở Y Nhất cứ cảm thấy có người đang nhìn mình, cô ngẩng đầu lên và đảo mắt nhìn một chút. 
Trong này cũng chỉ có mỗi Cố Hướng Đông và Tiểu Bảo, không có người nào khác. 
Cô nghi ngờ nhìn Cố Hướng Đông, rồi lại cúi đầu tiếp tục giải quyết chuyện mua đồ của mình.“Em chọn xong hết chưa? Để anh trả tiền.” Cố Hướng Đông thấy Sở Y Nhất gần như đã chọn cũng kha khá rồi, anh dẫn Tiểu Bảo đi tới và hỏi.“Ồ, không cần không cần, em có tiền, em tự trả.” Sở Y Nhất cầm tiền trong tay.“Để anh, tiền của em thì em cứ giữ lấy mà xài đi.” E rằng số tiền này chắc là tiền lương mà cô kiếm được khi làm ở nhà máy, anh nghĩ, vẫn nên bảo cô ấy để dành cho bản thân thì hơn.“Ôi trời mẹ, mẹ cứ để bố trả tiền đi. 
Bố đi ra ngoài cùng với chúng ta, sao lại có thể để mẹ trả tiền được chứ, phải không bố?”Nhân viên bán hàng nhìn gia đình ba người trước mặt cảm thấy có chút buồn cười, câu nói của Tiểu Bảo khiến cô không khỏi bật cười, “Đứa nhỏ này thật thú vị, không cho mẹ trả tiền vậy thì con trả tiền nhé, con có tiền không?”“Dì xinh đẹp ơi, con có tiền mà. 
Tiền của bố chẳng phải cũng là tiền của con sao. 
Bố và con ai trả tiền cũng vậy thôi.”“Ôi trời trời, xem cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/4603041/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.