“Anh…”“Em…”Hai người đồng thanh và nhìn nhau.
Vẫn là Sở Y Nhất nói trước, “Anh muốn nói gì?”“Không có chuyện gì.” Cố Hướng Đông nhát gan, hiện tại anh không muốn hỏi.
Trước tiên cứ vậy đi, ngày mai nói tiếp.Sở Y Nhất nhìn bóng lưng rời đi của Cố Hướng Đông, cô mỉm cười đầy ẩn ý.Nhị Nha nhìn thấy ba đứa trẻ của gia đình họ Cố từ phía xa xa, đứa con ghẻ mà Sở Y Nhất dẫn về chắc cũng coi như là của nhà họ Cố.
Ba đứa trẻ đang chụm đầu vào nhau.“Anh Tiểu Xuyên, anh một cái em một cái.
Anh Tiểu Trụ, anh một cái em một cái…” Một lúc sau nghe thấy Tiểu Bảo Nói, “Được rồi, chia xong rồi.”Cố Tiểu Xuyên và Cố Tiểu Trụ vừa nhìn thì… hả? Sao của Tiểu Bảo lại nhiều như vậy, trong khi bọn họ chỉ có vài cục?“Tiểu Bảo, em chia sai rồi, tại sao của em lại nhiều hơn của bọn anh?” Cố Tiểu Xuyên không mấy vui vẻ.“Anh Tiểu Xuyên, sao lại không đúng, không phải công bằng rồi sao.
Anh một cái, em một cái, đúng chứ?”Cố Tiểu Xuyên nghĩ ngợi, đúng là rất công bằng, nhưng tại sao của Tiểu Bảo lại nhiều hơn của mình? Nghĩ hoài vẫn không ra, Cố Tiểu Xuyên gãi gãi đầu, không sao hiểu nổi.Nhị Nha lắng nghe một hồi, cảm thấy Tiểu Bảo này thật giống mẹ của nó, xảo nguyệt và quỷ quyệt, cô hừ một tiếng rồi xoay người định rời đi.“Bố em còn mua cho mẹ em một đôi giày giải phóng màu xanh quân đội nữa đấy, rất là tây nha! Còn nữa…”Khi nghe được những lời này, Nhị Nha lại dừng lại, giày giải phóng? Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/4603037/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.