Cố Hướng Đông cảm thấy cô không phải đang kể chuyện của chính mình, tựa như thể đang nói về một người không quen biết.Nhìn thấy Cố Hướng Đông không có phản ứng gì, cô nói, “Em nghĩ nên thẳng thắn với anh.
Thay vì đợi anh nghe được những điều gì đó từ người khác, chi bằng em tự nói cho anh biết.
Anh có suy nghĩ thế nào thì cứ nói ra, đương nhiên, nếu anh có người mình thích, vậy thì đó là chuyện khác.”“Em… lần trước sau khi rời khỏi bệnh viện, em đã quay trở về nhà sao?” Cố Hướng Đông hồi lâu mới hỏi.“Sao? Đúng vậy, em đã về nhà.” Sở Y Nhất không theo kịp suy nghĩ của Cố Hướng Đông.“Người đàn ông đó đã cho em leo cây, còn nói những lời xấu xa với em?”“Chẳng thế thì sao, đùa kiểu gì chứ, cái thằng chó đó!” Nói đến Quách Chí Cường, Sở Y Nhất tức giận một bụng.“Vậy thì mắt nhìn người của em thật chẳng ra làm sao, kiểu đàn ông như vậy mà em lại thích được à!” Trông cũng rất là lanh lợi, sao lại làm ra chuyện ngu ngốc này cơ chứ.“Ai bảo thế.” Sở Y Nhất có chút nín nhịn, đâu phải là chuyện do bản thân cô làm, ánh mắt của anh là có ý gì đây!Cô gái này quả thật rất thẳng thắn, mặc dù có hơi bất ngờ, nhưng Cố Hướng Đông cũng không có cảm xúc nào khác, “Vậy chuyện của anh, em biết được bao nhiêu?”“Chuyện của anh đấy à, em đều nghe mẹ em nói rồi.
Bảo anh sống trong quân đội rất tốt, đẹp trai, điều kiện gia đình không tệ…”“Không phải những thứ này.”“Hầy, còn nói anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/4603015/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.