“Anh Đông, anh có nhất thiết phải xa cách như vậy không? Khi nghe nói anh bị thương, em đã ăn ngủ không yên cả một thời gian dài, lo lắng không ngừng.
Anh Đông, anh thật sự không biết tâm tư của em sao?” Trước đây người trong quân đội ai nấy cũng biết tâm tư của Lâm Âm, cô chính là người hâm mộ số một của Cố Hướng Đông.
Nhưng mà Cố Hướng Đông lại giống như một hòn đá, luôn phụ lòng tình cảm của Lâm Âm, khiến cho những chàng trai yêu thích Lâm Âm trong đội hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.“Đội trưởng, em đã lấy thuốc về rồi đây, anh xem những thứ này có thể… uống không?” Tiểu Vương sau đó mới muộn màng phát hiện ra, hình như bản thân đã đi vào không đúng lúc, ánh mắt của cô Lâm có chút đáng sợ.“Sau này đừng gọi tôi là đội trưởng, tôi đã không còn là đội trưởng nữa rồi, mau mang thuốc qua đây.” Cố Hướng Đông giơ tay ra hiệu Tiểu Vương đưa thuốc cho mình, Tiểu Vương đành phải miễn cưỡng đi tới, giả vờ như không hiểu ánh mắt của cô Lâm, đưa thuốc và nước cho đội trưởng.Trong xã, Sở Y Nhất đi đến đâu cũng sẽ có người chỉ chỉ trỏ trỏ, kèm theo đó là một vài câu chuyện phiến lảm nhảm, một rồi lại hai, như thể chính bản thân bọn họ đã tận mắt nhìn thấy vậy đó.
Nói năng sinh động như thật, có căn cứ hẳn hoi.“Thấy chưa? Đó là đứa con gái lớn của nhà họ Sở.
Con bé trông đẹp nhỉ, tiếc thay bây giờ chỉ là một đôi giày rách.”“Một cô gái xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/4603008/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.