Cô cõng sọt đi tới cửa thôn, vừa vặn ở cửa thôn thấy lão Trần ngồi trên xe bò, trên xe bò còn có một nam một nữ ôm đứa bé, mấy ngày nay mọi người trong thôn đều lên núi, ít có người vào huyện thành.
Đợi Từ Ninh ngồi lên xe, lão Trần không đợi nữa, cũng không đợi nổi.
Sau khi ước định thời gian trở về với lão Trần, cô đến nhà Triệu Kiến Thiết trước.
Lần này cô tới cõng một sọt hạt phỉ tới cho Triệu Kiến Thiết, còn có một ít hạt dẻ, hạt thông và thông ba lá thì cô không mang.
Khi Từ Ninh đến nhà Triệu Kiến Thiết, vợ của Triệu Kiến Thiết là Tô Hồng Mai và một bà cụ ở nhà, dáng vẻ của hai người tương tự nhau, hẳn là mẹ của Tô Hồng Mai.
Tô Hồng Mai nhìn thấy Từ Ninh thì vội ôm con ra đón, nói: “Tiểu Ninh à, đã lâu không tới chỗ chị dâu chơi, nhanh vào nhà ngồi đi.
”Từ Ninh đi theo cô ấy vào nhà, đặt sọt lên bàn, vén vải lên nói: “Chị dâu, đây là đặc sản vùng núi em và em trai lên núi nhặt, hôm nay mang tới một ít cho các chị.
”Tô Hồng Mai vừa thấy một sọt to như thế, nói:“Sao lại nhiều như vậy? Chị dâu lấy một ít là được, lát nữa mang về cho em trai em ăn.
Hạt dẻ này mùa đông khi nấu cơm thêm vào, có thể làm lương thực ăn.
”Từ Ninh nói:“Chị dâu, thứ này trên núi nhiều, ở nông thôn không hiếm lạ.
Mấy thứ này mới hái xuống còn chưa khô, chị mang ra ngoài phơi nắng đi ạ.
”“Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-mang-theo-khong-gian-lam-thanh-nien-tri-thuc/3857184/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.