Lãnh đạo ở quê nhà gọi trưởng thôn phê bình một trận, bảo ông ta trở về xây nhà cho thanh niên trí thức.
Khi trưởng thôn trở về vô cùng tức giận, e ngại thanh niên trí thức nhiều việc, nên cắt một mảnh đất chỗ chuồng bò cách trong thôn khá xa xây khu thanh niên trí thức.
Hai chị em đi đến bên cạnh giếng nước, nhìn thấy ông cụ què chân ở chuồng bò đang múc nước lên, Từ Ninh vội vàng đặt thùng xuống tiến lên giúp đỡ, Từ An gọi một tiếng:“Ông bảy.
”“Bé ngoan.
” Ông cụ sờ đầu Từ An, khen ngợi, nói xong thì xách nước về chuồng bò.
Từ Ninh buộc dây thừng vào thùng, ném thùng vào trong giếng nước, hai thùng đều đổ đầy tám phần, rồi trở về khu thanh niên trí thức.
Mấy thanh niên trí thức đều đã trở về, Tôn Hạo nhìn thấy Từ Ninh gánh nước, vội vàng tiến lên đỡ:“Mấy ngày này để chúng tôi gánh nước là được, đợi vết thương của cô khỏi hẳn hãy gánh.
”Từ Ninh vội vàng nói: “Cảm ơn anh, nhưng tôi đã khá hơn nhiều.
”Trần Hướng Đông ở bên cạnh cũng phụ họa, mấy ngày này bọn họ sẽ giúp.
Từ Ninh nhận ý tốt của bọn họ, nghĩ tới trên đầu bị thương nặng như thế, đừng nên cậy mạnh thì hơn.
Tôn Hạo lại hỏi cô có cần đi cùng đến nhà trưởng thôn nói chuyện chia đất phần trăm hay không, Từ Ninh nói không cần, nói mấy câu nói cô và Từ An đến nhà trưởng thôn nói là được.
Tôn Hạo gật đầu, cầm lấy thùng và đòn gánh đi gánh nước.
Từ Ninh nhìn thấy bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-mang-theo-khong-gian-lam-thanh-nien-tri-thuc/3857166/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.