Trình Như Lan đẩy cửa ra nhìn thấy cha Trình mẹ Trình đã ngồi ở đó chờ các cô, trong lòng đột nhiên cảm thấy ấm áp gọi thành tiếng “Cha mẹ”.
“Cha, mẹ, con đã về!” Trình Như Lan vác sọt đi tới trước mặt cha Trình mẹ Trình.
Mẹ Trình bỗng rơi nước mắt, “Con đứa con gái bất hiếu này, một năm nay không trở về liếc nhìn mẹ một cái, Tết Trung Thu đợt trước chị cả chị hai con đều trở về, chỉ có con không về, con không nhận cha mẹ này nữa sao?”
Trình Như Lan nhìn thấy dáng vẻ kích động của mẹ Trình, trong lòng cũng cảm thấy chua xót, vội vàng tháo sọt xuống đặt sang bên cạnh, bước lên an ủi nói: “Mẹ, mẹ xem không phải con đã trở về rồi sao? Trở về thăm cha mẹ, sao lại không cần cha mẹ chứ!”
“Con gái trở về, bà không vui, còn khóc, thật là tốt tính!” Cha Trình nhìn thấy dáng vẻ bạn già như vậy mới nói mát.
Mẹ Trình dụi dụi mắt, lau khô nước mắt, nói: “Lần này trở về là cô ba hiểu chuyện.”
Như Lan không ngờ bà cụ lại nhạy cảm như vậy, lập tức đã phát hiện sự khác biệt, nhưng cô đã giả vờ thành nguyên chủ có tính cách như vậy, cô cũng phải thật sự giả vờ cho tới.
“Mẹ, con biết sai rồi, trước đây con thật sự có lỗi với mọi người, thật sự có lỗi với con cái, nhưng bây giờ con đã suy nghĩ thông suốt, chỉ có người nhà và con cái là quan trọng nhất.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-mang-theo-he-thong-nuoi-con-lam-ruong/3912181/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.