Trình Như Lan cảm thấy nguyên chủ chính là loại người không tim không phổi, chỉ biết lo cho chính mình, cô ta không có tình yêu của người làm mẹ đối với con cái, cô ta cũng không có nhiều tình cảm lắm với người nhà của mình.
Mấu chốt là đầu óc cũng không linh hoạt lắm, mới có thể bị người khác xúi giục liền vứt chồng bỏ con, cuối cùng về nhà mẹ đẻ, cũng bị người khác lừa gạt bỏ nhà mà di, chết tha hương.
Hiện tại nếu như cô thay thế nguyên chủ, chắc chắn sẽ không bỏ mặc bọn họ.
Sáng sớm hôm sau, Trình Như Lan đã thức dậy nấu bữa sáng xong rồi, bữa sáng nay cô nấu cháo gạo kê, món này ăn vào dưỡng dạ dày, lại chiên thêm bốn quả trứng gà cho cô và ba đứa nhỏ, sáng nào cũng ăn trứng luộc, cô muốn đổi khẩu vị.
Sau khi nấu xong, cô gọi ba đứa nhỏ dậy, giúp Tam Bảo mặc quần áo, sau đó bốn người cùng nhau ăn bữa sáng.
Trình Như Lan bảo mấy đứa nhỏ thay quần áo mới, nhìn bộ dáng hiện tại của ba đứa nhỏ, trong lòng Như Lan tràn đầy cảm giác thành tựu.
Bây giờ mỗi ngày Như Lan đều nấu đồ ăn ngon cho mấy đứa nhỏ, khí sắc của bọn nhỏ càng ngày càng tốt, môi hồng răng trắng, rất đáng yêu, hơn nữa bây giờ khuôn mặt và cơ thể của bọn nhỏ cũng đã mập lên rồi, không hề giống như lúc mới bắt đầu Như Lan nhìn thấy, bộ dáng gầy như que củi, nhìn liền làm cho người ta đau lòng.
Tuy rằng thời đại này đúng là gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-mang-theo-he-thong-nuoi-con-lam-ruong/3912178/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.