Mà Tam Oa càng thêm dính người, bất cứ lúc nào Trình Như Lan không bận việc gì, thằng bé sẽ đòi Trình Như Lam ôm mình, mỗi ngày thằng bé đều dính trong lòng Trình Như Lan, điều này khiến hai người anh của thằng bé hâm mộ muốn chết.
Hai anh em cũng rất mong được mẹ ôm, trước đây mẹ chưa ôm bọn họ bao giờ, bây giờ bọn họ muốn được mẹ ôm giống như em trai vậy, nhưng hai anh em bây giờ đã lớn cả rồi, cho dù trong lòng rất khát khao nhưng bọn họ cũng xấu hổ không dám nói ra.
Mà Trình Như Lan nhìn thấy Đại Oa và Nhị Oa dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Tam Oa đang ngồi trong lòng cô thì trong lòng khẽ động.
Cô đặt đứa con út đáng yêu lên giường mặc kệ thằng bé giãy giụa, sau đó ôm Nhị Oa lên, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu nhóc một cái, sau đó đặt thằng bé xuống đất, lại ôm Đại Oa lên, cũng nhẹ nhàng hôn lên trán thằng bé một cái giống như vậy.
Cả hai anh em đều bị động tác này của mẹ làm cho sợ ngây người, ngây ngốc mà đứng ở đó, một lát sau, hai đứa nhỏ mới sực tỉnh lại, vừa rồi mẹ không chỉ ôm bọn họ, còn hôn lên trán bọn họ nữa, hai đứa nhỏ vô cùng vui mừng, hai cậu bé đều nở nụ cười thật tươi trên khuôn mặt nhỏ nhắn của mình.
Nhìn thấy sắc mặt của ba đứa nhỏ không còn xanh mét như lúc cô mới xuyên tới đây nữa thì Trình Như Lan cảm thấy rất có cảm giác thành tựu.
Không uổng công mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-mang-theo-he-thong-nuoi-con-lam-ruong/3912161/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.