Khương Linh phát hiện quần áo buổi sáng các bé hoàn toàn mới biến thành màu đất, nhỏ giọng nói: "Chị dâu, đừng để các bé chơi. Chị nhìn bẩn không kìa."
"Bẩn thì giặt."
Khương Linh sầu thay cô gần chết: "Bốn đứa đó."
"Thiệu Diệu Tông tẩy." Đỗ Xuân Phân nhìn về phía Thiệu Diệu Tông bĩu bĩu môi.
Thiệu Diệu Tông đang trồng cây ngồi dậy, "Đỗ Xuân Phân —— "
"Quần áo con gái anh mà anh không giặt?" Đỗ Xuân Phân nhìn anh, tôi đây chính là không muốn giặt quần áo đấy, anh có thể làm gì.
Thiệu Diệu Tông khóe mắt liếc qua nhìn Bình Bình cùng An An, hít sâu một hơi, vì đứa nhỏ, tôi nhẫn! Khương Linh chuẩn bị để can ngăn thật tốt, cuối cùng thấy anh quay đầu tiếp tục đào kênh, không khỏi nhìn Đỗ Xuân Phân, tôi không nhìn lầm? Doanh trưởng sợ cô à.
Các ông chồng hay sĩ diện, nhất là khi có người ngoài.
Đỗ Xuân Phân ăn nói bừa bãi: "Vì để cho tôi gả cho anh ấy, hứa hẹn với tôi, tôi nuôi Bình Bình và An An nuôi như nuôi Điềm Nhi và Tiểu Mỹ thành hai con lợn con trắng hồng hào mập mạp, việc nhà cọ nồi rửa chén giặt quần áo anh ấy bao hết."
Tay Thiệu Diệu Tông run một cái, suýt nữa xúc vào chân.
Người phụ nữ này nói dối không biết đỏ mặt.
"Mẹ, con không phải heo con!" Điềm Nhi lớn tiếng biện giải cho mình.
Đỗ Xuân Phân: "Biết so sánh không. Biết vì sao cần đưa ra so sánh không? Biết liền tự con chơi đi. Không cho con xen miệng vào."
Điềm Nhi làm cái mặt quỷ, trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-hai-vo-chong-di-them-mot-lan-do/4481810/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.