Nhà ba người cùng nhìn về cô. 
Thiệu Diệu Tông bị sự thẳng thắn của cô dọa sợ. 
Hai đứa bé thì thấy kì quái, mẹ của ai? Xuân Phân vẫy tay với Đại Nha Nhị Nha nhà mình, hai con nhóc đứng dậy chạy tới, "Đây là con gái của mẹ. Quần áo của hai em đẹp lắm phải không? Mẹ của con không chăm sóc các con, cha con liền tìm cho hai đứa một người mẹ mới, chính là mẹ đây." Cầm lấy bộ quần áo mới trong cái sọt, "Đây là mẹ mua cho hai đứa đó." 
Mắt hai đứa nhóc sáng lên. 
Đại Nha cùng Nhị Nha cùng cầm bộ quần áo trên tay Xuân Phân, gọi: "Mẹ!" 
"Của các con ở trong sọt kia." Cô chỉ cho hai đứa xem. 
Hai nha đầu nhảy lên, chạy đến đó khoa chân múa tay. 
Xuân Phân: "Bỏ xuống đã. Lát nữa ngồi lên đó, mẹ đưa hai đứa xem tàu hỏa. Lại đây, mẹ còn chưa nói hết." 
Hai nhóc rất nghe lời chạy về. 
"Đây là cha mà mẹ tìm cho hai đứa, không phải là do bà ngoại tìm về." Cô chỉ về phía Thiệu Diệu Tông. 
Hai cô bé ngẩng đầu lên, cao thật đó. Đánh người nhất định rất đau. 
"Cha là người tốt, có thể bảo vệ các con, rất rất lợi hại, tham gia quân ngũ, còn từng đánh quỷ dữ đó." 
Thiệu Diệu Tông nhắc nhở: "Chưa từng đánh quỷ dữ." 
"Dương quỷ tử!" Cô nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-hai-vo-chong-di-them-mot-lan-do/4481778/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.