Thiệu Diệu Tông nghĩ thầm "được cái quái gì! sao có thể tính như thế."
Đỗ Xuân Phân lên tiếng: "Được hay không anh nói một câu xem nào. Anh không đồng ý, em còn tìm người khác. Thím hai còn đang chờ em xin nghỉ phép đi xem mặt kết hôn đấy. Em phải kết hôn trước khi bà ấy phát hiện ra, không có thời gian dài dòng với anh."
Thiệu Diệu Tông đột nhiên có cảm giác không trâu bắt chó đi cày. Nếu bỏ qua Đỗ Xuân Phân, trong khoảng thời gian ngắn sắp tới không thể nào tìm được người khác hiểu rõ tường tận mọi chuyện, lại hào sảng thẳng thắn như vậy. Bên nhà vợ cũ không ngừng thúc giục, sức khỏe bố mẹ anh lại không tốt, hai ông bà không chăm sóc nổi cùng lúc nhiều cháu.
"Được...được rồi:
"Thế mới ra dáng đàn ông chứ." Đỗ Xuân Phân lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Thiệu Diệu Tông suýt chút nữa tắt thở luôn. Đỗ Xuân Phân nhìn nét mặt anh thấy sai sai, trong lòng hơi hoảng, cô còn trông cậy vào Diệu Tông đưa mẹ con cô cao chạy xa bay, việc này nhất quyết không thể hỏng được.
"Anh còn có vấn đề nữa à?" Xuân Phân giả bộ tức giận.
Thiệu Diệu Tông bật thốt lên nói "Không!"
Đỗ Xuân Phân vẫn cảm thấy đêm dài lắm mộng.
"Chị Trương nói anh còn vài ngày nghỉ nữa nhỉ?"
Thiệu Diệu Tông: "Không tính ngày hôm nay, vẫn còn năm ngày nữa."
"Vừa hay."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-hai-vo-chong-di-them-mot-lan-do/4481769/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.