Lúc này lại đi mắng Vương Anh, lỡ như ngày mai không đi cùng cô ta thì phải làm sao bây giờ?"Mẹ, mẹ đừng làm loạn ở đây nữa được không? Nếu không cho lợn ăn, một lát nữa nó sẽ chết đói thật đó.”Lý Xuân Quyên bị con gái gõ cho tỉnh, cũng không rảnh lo đi mắng Vương Anh nữa.Lợn ở nhà không phải của riêng mình, là do đại đội gửi đến, vẫn trên danh nghĩa của con liệt sĩ là Vương Anh.
Heo con không dễ nuôi, nếu bây giờ nuôi chết, nhất định sẽ gây phiền phức lớn đến đại đội, sang năm sẽ không được nuôi nữa.Lý Xuân Quyên vội vàng trộn thức ăn cho lợn, trước khi đi còn hung tợn nhổ nước bọt vào trước cửa phòng Vương Anh.“Phì! Đồ xui xẻo, tối nay không được ăn cơm! Tao xem coi mày có chết đói không.”Vương Anh trở mình, nghĩ đến bánh bao thịt.
Không ăn thì không ăn, vốn dĩ nhà này chưa hề cho cô cái gì tốt.
Bữa cơm tối hôm qua, cả ba người trong nhà đều được ăn cháo bột bắp, chỉ mình cô là ăn cao lương với màn thầu.Trong tay cô vẫn còn hai quả trứng, lát nữa cô sẽ đi nấu canh trứng.Dù sao cô cũng là một người chuyên phá bếp, món duy nhất cô có thể làm nấu là canh trứng gà.
Tiết kiệm sức lực, ngày mai đi ăn bánh bao thịt.Lý Xuân Quyên như là đã hạ quyết tâm bỏ đói Vương Anh, buổi tối thật sự không kêu cô ra ăn cơm.Vương Anh nghe tiếng bác ở bên ngoài như đang hỏi tại sao cô không ra ăn cơm, đương nhiên là không có câu sau.Trong lòng Vương Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-ga-cho-dau-bep/3977624/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.