Nguyễn Dao tìm kiếm ký ức trong đầu, nhưng không có thông tin liên quan.
Nguyễn Dao hất tay bà ấy ra: "Có phải bác nhận nhầm người rồi không? Tôi không biết bác."
"Bác tên là Triệu Hương Lan, ông nhà bác tên là Nguyễn Bảo Điền, là anh họ của cha con. Vì nhà bác đã chuyển đến Taratu từ nhiều năm trước, hai gia đình cắt đứt liên lạc nên con mới không biết chúng ta."
Liên quan đến Nguyễn Bảo Vinh, Nguyễn Dao cảm thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.
Quả nhiên, ngay sau đó nghe thấy Triệu Hương Lan quay đầu nói với nhân viên chính phủ: "Thanh niên tri thức này là cháu gái ruột của tôi, mẹ nó nói vẻ ngoài của nó quá quyến rũ, sợ nó đến đội sản xuất sẽ gây rắc rối, bảo tôi dẫn nó về đội sản xuất của chúng tôi để chúng tôi coi chừng nó."
Lời này chỉ thiếu chút nữa là nói cô trời sinh phóng đãng thích đến chỗ thác loạn rồi.
Nguyễn Dao cười, không nghĩ tới Nguyễn gia còn có hậu chiêu chờ cô ở chỗ này.
Thật thú vị.
Ngay khi Triệu Hương Lan vừa nói xong, ánh mắt mọi người lập tức dừng trên người Nguyễn Dao.
Xì xào bàn tán.
Thẩm Văn Hiến suýt chút nữa cười ra tiếng heo.
Bà cô này nói quá đúng, Nguyễn Dao cũng không chỉ lăng loàn, trước kia trăm phương nghìn kế lấy lòng cô ta, lần này đối với cô thì lạnh nhạt, còn đối người đàn ông khác thì cười đến rực rỡ như vậy.
Không biết xấu hổ!
Sắc mặt Nguyễn Dao trắng bệch: "Nguyễn Dao tôi đây từ trước tới nay giữ mình trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-dai-nu-xuong-truong/1083996/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.