"Như vậy sao được ạ, trong xưởng đối xử tốt với cháu thì cháu thật sự không thể chọn việc nhẹ mà làm được." Tô Du kiên quyết không đồng ý.
"Cháu, cái đứa nhỏ này, sao lại cứng đầu như vậy chứ. Đây là sắp xếp công việc. Phục hồi thân thể mới quan trọng!"
Tô Du lau nước mắt, cảm động nói, "Vẫn là xã hội mới tốt, cũng chỉ có xã hội mới, công xưởng mới của chúng ta mới có thể quan tâm đến công nhân như vậy. Cũng chỉ có xã hội mới mới có thể bồi dưỡng được lãnh đạo tốt quan tâm tới công nhân như Hứa chủ nhiệm. Nếu là xã hội cũ, một công nhân như cháu chắc chắn sẽ không có đường sống. Chờ cháu khỏi bệnh rồi, cháu nhất nhất định sẽ cống hiến cho tổ quốc của chúng ta. Cháu muốn làm một viên gạch, nơi nào cần thì tới nơi đó."
Tô Du nói một phen làm sắc mặt của Hứa chủ nhiệm đỏ bừng, mặt mày hớn hở. Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bà ấy nghe được người khác ca ngợi bà ấy như vậy.
Hơn nữa người khen bà ấy còn là cô bé trung thực biết điều như Tô Du. Đây là lời nói trong lòng.
Hứa chủ nhiệm lúc này liền cho Tô Du nghỉ, để cho Tô Du ở nhà nữa nghỉ ngơi một chút.
Tô Du khoát tay lia lịa, "Không được không được, Hứa chủ nhiệm đã quan tâm cháu rất nhiều rồi, cháu phải làm việc thật tốt, cố gắng làm việc, không thể để ngài khó xử vì cháu nữa."
Sau đó chuyển lời nói, "Đúng rồi chủ nhiệm, trong xưởng chúng ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cuoc-song-tot-dep-sau-khi-trong-sinh/170669/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.