Tô Du nói, "Cứ quyết định như vậy, nếu không thì đi làm, chuyện trong nhà cũng không cần em làm nưa." 
"Cũng không thể cái gì tốt cũng muốn có hết được." Tô Tiểu Chí nói. 
Tô Lâm sững sờ nhìn hai người, xoay người khóc lóc chạy ra ngoài. 
Hu hu, cô bé mới không muốn đi làm việc đâu! 
" Chị, con Lâm sao vậy?" Tô Tiểu Chí chỉ chỉ bóng lưng của Tô Lâm. 
Tô Du đeo túi xách đi ra ngoài, "Không sao, con bé thích cáu kỉnh, chờ một lát là tốt thôi. Chị đây đều là vì em. Nếu như tiểu Lâm có thể chia sẻ chuyện nhà, sau này chị sẽ có nhiều thời gian kiếm tiền hơn rồi, sau này Tiểu Chí của chúng ta cũng có thể sống tốt hơn. Chị đi ra ngoài tìm Tiểu Lâm, khuyên bảo con bé. Em ở nhà nghỉ ngơi đi, ngày hôm qua lo cho chị cũng mệt mỏi rồi." 
Tô Tiểu Chí cảm động nhìn bóng lưng của Tô Du. Chị quá tốt! 
Ra đại viện, Tô Du đi đến tiệm làm tóc ngay đâu đường. 
Cô phải cắt mái tóc dài này đi. Đã thiếu dinh dưỡng rồi, cô không thể giữ nổi mái tóc dài này được. Hơn nữa chất tóc không tốt, mỗi ngày đều phải tốn rất nhiều thời gian chăm sóc. Quá phiền phức. 
"Cắt cho tôi kiểu tóc của đồng chí Lưu Hồ Lan đi." Tô Du dứt khoát nói. 
Niên đại này, kiểu tóc Lưu Hồ Lan còn chưa được sửa đổi. Ngón tay của Tô Du miêu tả lại cho thợ cắt tóc, ít nhiều gì còn có thể nhìn ra được một chút hơi thở xu hướng của đời sau. 
Thợ hơn tóc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cuoc-song-tot-dep-sau-khi-trong-sinh/170666/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.