Liên Thu Hoa ăn một bát nhỏ xong liền tự giác bỏ đũa xuống, cô ta biết gia đình bác cả không ai chào đón mình.
Mặc dù mì trắng hiếm có, cô ta cũng rất muốn ăn nhiều nhưng vẫn phải nhịn vì tương lai.
Mạt Mạt để ý thấy tất cả, lòng có hơi trầm xuống, Liên Thu Hoa ẩn nhẫn hơn hẳn người bình thường, điều này mới đáng sợ nhất.
Sau cơm tối, Mạt Mạt tuyệt đối sẽ không ở cùng với Liên Thu Hoa. Cô sợ nữa đêm mộng du rồi bóp chết cô ta, vậy thì lớn chuyện. Thế là cô kéo em trai út về phòng.
Liên Quốc Trung há to miệng nhưng rốt cuộc cũng không lên tiếng ép buộc con gái, ai bảo lòng người đều thiên vị, Liên Quốc Trung phân biệt rõ ràng họ hàng gần xa, cháu gái so với con gái bảo bối thì kém xa mấy bậc.
Chiếc giường lò trong phòng của cặp sinh đôi rất lớn, giăng một bức màn ở giữa, cặp sinh đôi nằm một đầu, một đầu khác thì để cho Liên Thu Hoa, dù sao cũng là anh em họ nên cũng không có nhiều kiêng kỵ cho lắm.
Liên Quốc Trung sắp xếp xong, vẻ mặt của cặp song sinh khó chịu, không cho Liên Thu Hoa chút hòa nhã nào. Ở trong lòng cặp song sinh, Liên Thu Hoa là người ngoài tự ý xông vào, hừ lên một cái rồi đi tìm Mạt Mạt.
Liên Thu Hoa đợi cho Liên Quốc Trung giăng mành xong đi ra ngoài thì nhanh gọi lại: “Bác cả, cháu có lời muốn nói với bác.”
Liên Quốc Trung dừng lại: “Lời gì?”
Đôi mắt Liên Thu Hoa chứa đầy nước mắt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-co-nhan-duyen/4577658/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.