Cha quanh năm bốn mùa thường không ở nhà, có điều tiền lương rất cao, mỗi tháng năm mươi hai đồng năm mao, tương đương với tiền lương công nhân cấp sáu, đây là bởi vì cha được quân công, tiền lương dựa theo cấp bậc bộ đội phát ra, tuy rằng cuộc sống khổ sở, nhưng so với đại đa số gia đình khác tốt hơn rất nhiều, cha rất cảm kích thủ trưởng, mới có chuyện sau.
Mạt Mạt đôi khi nghĩ, có phải nhân quả tuần hoàn hay không, có nguyên nhân, cho nên mới phải trả quả báo? Liên Quốc Trung ở trên bàn ăn không ngừng khen Mạt Mạt: "Vẫn là con gái của cha có bản lĩnh, những vật tư này đều có thể cướp được.”
Hai má Liên Mạt Mạt đỏ bừng, chột dạ, những thứ này đều là cô nhập cư trái phép tới.
Bữa tối bắp cải muối, rong biển trộn, rong biển lại được người nhà khen ngợi một bữa, không nghĩ tới mấy miếng mỏng nấu ra một nồi, có thể ăn rất lâu, vào mùa đông chỉ có bắp làm bạn trong cuộc sống, thật quý giá.
Ăn cơm tối xong, ba anh em một chút nhãn lực cũng không có, còn quấn lấy cha, Điền Tình tức giận trừng mắt nhìn mấy thằng nhóc thúi.
Liên Mạt Mạt cười trộm một tiếng, nói ra tính toán của mình: "Cha, sắp qua năm mới rồi, anh cả đã ba năm không trở về, năm nay anh ấy lại không trở về, con nghĩ có phải nên đi thăm người người hay không.”
Liên Quốc Trung cũng nhớ con trai lớn, con trai lớn vốn không muốn làm lính, là bị ông ép đi, ông biết mị lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-co-nhan-duyen/4577626/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.