Dương Quế Lan nghe mà kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới Đại Nha lại bán máu nuôi em trai.
Bà thở dài, cô gái này thật tốt, đáng tiếc không có cha mẹ.
Dương Quế Lan tính toán trong lòng, nói tiếp: "Thế nhưng Đại Nha, trên người cháu có bao nhiêu máu? Cháu còn có thể bán máu cả đời sao? Coi như bán máu có thể nộp học phí, vậy lương thực thì sao?"Lâm Y Y lắc đầu: "Không thể bán máu nữa, vì lần này bán máu mà cháu ảnh hưởng tới thân thể, về sau không thể bán máu, cũng không thể bắt đầu làm việc.
Sang năm còn có thể bán hay không còn phải kiểm tra, cháu...!Cháu cũng không biết làm sao bây giờ." Nói xong, Lâm Y Y che miệng, cúi đầu, cô khóc không được, cho nên chỉ có thể cúi đầu xuống.
"Cháu...!Nếu lương thực sính lễ ăn hết, sau này phải làm sao đây?"Dương Quế Lan nói: "Cho nên hôm nay thím tới tìm cháu.
Khi mẹ cháu còn sống, quan hệ với thím cũng không tệ, chỗ thím có bà con xa trên huyện, bọn họ muốn có một đứa con trai, thân thích trong nhà cũng không tệ, nếu như làm con bọn họ, đọc sách, lương thực cũng không thành vấn đề.
Nếu là người khác, thím cũng sẽ không đi hỏi, nhưng nhà cháu lại khác, không có người lớn, mấy đứa khó khăn, mà con trai nhà cháu cũng nhiều, cháu nói có đúng hay không?"Lâm Y Y không nói gì.Dương Quế Lan lại nói: "Đương nhiên, đứa nhỏ này cũng là quá kế(1),không mua bán, chúng ta là người tuân thủ pháp luật, sẽ không buôn bán trẻ em, nhưng nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-chi-ca-nhu-me-ke/4502400/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.