Tuy nói thiện có thiện báo ác có ác báo, nhưng kiếp trước, cho đến một khắc cậu sống lại, một nhà Giang Đại Xuyên cũng vẫn trải qua cuộc sống cực kỳ thoải mái. Có cặp cha mẹ nhút nhát của cậu giúp họ làm trâu làm ngựa, kiếm tiền nuôi sống gia đình già trẻ bọn họ. Sau đó nhà cũ di dời, hai tên ngu xuẩn kia còn phân hơn mười căn nhà được chia vào tay đưa cả cho hai đứa cháu trai, chính mình khi già bị một thân bệnh, ngay cả hai vợ chồng già Giang gia cũng bị người nhà kia đẩy về bên cạnh mấy chị em các cô.
Cả đời vì cháu trai mà trả giá, cuối cùng có thể dựa vào, vẫn chỉ có cháu gái bị họ coi là hàng mất tiền trước kia, quả thực buồn cười.
Đáng tiếc, cậu sống lại, không có cách nào biết trước khi chết bọn họ có hối hận hay không.
"Ái Đảng, ông nội hỏi cháu một số việc, nếu cháu thành thật nói cho ông nội, ông nội sẽ đưa đùi gà này cho cháu ăn." Giang lão đầu cầm lấy đùi gà trong chén cơm của mình, hiền lành nói với Giang Ái Đảng.
Giang Ái Đảng chảy nước miếng, đưa tay muốn cướp đùi gà trên tay ông Giang, ngoài miệng la hét: "Ăn đùi gà, cháu muốn ăn đùi gà."
Thái độ của ông Giang không thay đổi: "Vậy cháu nói với ông nội, những lời vừa rồi cháu nói là ai nói với cháu, ai nói với cháu những thứ của gia đình này đều là của cháu.”
Trong lòng Phạm Hiểu Quyên hoảng hốt, vội vàng tiến lên, muốn che miệng con trai lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cau-chuyen-trung-sinh-nu-bien-nam/4497675/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.