"Làm ở Hoa Quốc? Có được không? Thế nào mà lại không được?" Triệu Uyển Thanh đi đi lại lại trong phòng.
Địa điểm tổ chức hội thảo nếu không phải là ở địa phương có hiệp hội chữa bệnh nổi tiếng thì chính là bệnh viện hoặc học viện y học trứ danh nào đó.
"Chưa thử thì làm sao biết được là không thể chứ?"
Hôm sau, Triệu Uyển Thanh vừa vào ca liền lập tức tìm viện trưởng Tống.
"Cái gì? Xin chịu trách nhiệm tổ chức hội thảo y học chỉnh hình kỳ này?" viện trưởng Tống nhìn cô, đôi mắt như muốn rớt ra khỏi tròng.
Triệu Uyển Thanh khẳng định chắc nịch: "Đúng vậy, cơ hội này rất hiếm có, nếu Hoa Quốc chúng ta có thể tổ chức, chúng ta có thể giúp cho bác sĩ trong nước có thể tiếp xúc gần hơn với tri thức và kỹ thuật của y học thế giới, nền y học chỉnh hình của nước chúng ta đều chịu ảnh hưởng của cột mốc lịch sử y học thế giới mà."
Viện trưởng Tống nhíu mày, ông đương nhiên biết việc tổ chức này sẽ có cái lợi.
Lúc trước, sự kiện này tổ chức ở nước ngoài, bọn họ chỉ có thể cho hai, ba người đi tham dự, giao lưu học hỏi.
Còn nếu trực tiếp tổ chức ở nước nhà, vậy có thể cho càng nhiều bác sĩ đến học tập hơn, không cần ra nước ngoài.
Tuy nhiên, cũng không thể tránh khỏi việc gánh vác trách nhiệm nặng nề.
Viện trưởng Tống: "Việc này chỉ sợ khó làm, lấy trình độ hiện tại của bệnh viện chúng ta thì còn chưa đủ trình để xin tổ chức hội thảo nghiên cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3946045/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.