Tháng sáu cứ như vậy, theo các kỳ thi mà trôi qua.
Tháng bảy vừa đến, Bạch Nguyệt lại đến tìm Triệu Uyển Thanh.
Qua gần nửa năm không ngừng cố gắng, Bạch Nguyệt thành công giảm 35 cân, bây giờ cân nặng và sức khỏe cũng thuộc dạng khỏe mạnh rồi.
Một tháng không gặp, lần này, vừa thấy mặt, Triệu Uyển Thanh cảm giác trước mắt như bừng sáng vậy.
Cô kéo kéo Bạch Nguyệt, ngắm ngắm, nhìn nhìn, gật đầu khen: "Cô bây giờ nhìn xinh lắm, chúc mừng cô nhé!"
Bạch Nguyệt hơi ngại ngùng, sờ sờ chiếc đầm ôm trên người "Có thật không? Tôi cũng rất mãn nguyệt, cũng không định giảm cân thêm nữa."
Trước kia, cô ấy rất mập mạp, chưa bao giờ dám tự tin mà mặc những chiếc váy thế này.
Bây giờ gầy rồi, lập tức liền có tự tin hẳn.
Cô ấy vuốt nhẹ gương mặt đã ốm đi của mình, hưng phấn nói: "Uyển Thanh, cô quả thật nói không sai chút nào, tôi cảm thấy sau khi gầy đi thì đẹp hơn trước kia nhiều lắm! Hiệu quả không thua chỉnh hình một chút nào cả!"
Triệu Uyển Thanh: "Cái đấy là đương nhiên, cô trời sinh đã có nét đẹp sẵn, đâu cần làm nhiều phẫu thuật, chỉnh hình làm chi."
Bạch Nguyệt nhấp môi, nén nhịn cười.
Bây giờ, nhớ lại bản thân mình lần đầu đến đây, học thuộc lòng mấy cái hạng mục của chỉnh hình, sau đó ném hết cho Triệu Uyển Thanh, nói rằng muốn làm hết...
Vừa nhớ lại là đã thấy vừa xấu hổ, vừa buồn cười.
"Thủ tục ly hôn đã làm xong hết, hai đứa nhỏ đều do tôi nuôi, tài sản thì tôi được hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3946035/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.