Nhắc tới con gái, khuôn mặt của Mễ Khả thêm phần dịu dàng
Mễ Khả: "Tôi nói có thể cô không tin, khi Ôn Vãn biết tôi sắp kết hôn thì con bé rất vui, nó vẫn luôn hy vọng có người ở bên cạnh tôi."
Triệu Uyển Thanh lấy một ít khăn giấy đưa cho Mễ Khả, Mễ Khả cười cười xin lỗi, vội vàng lau nước mắt .
Bất cứ người mẹ nào nghe thấy con mình nói những lời như vậy, trong lòng đều cảm thấy ấm áp dễ chịu.
"Con bé nói không sai, con cái không thể luôn bên cha mẹ, sau này con bé sẽ có sự nghiệp, gia đình riêng, không thể ở bên cha mẹ cả đời được. Cô nên tìm nửa kia của mình, cùng nhau chung sống quãng đời còn lại."
Mễ Khả gật đầu.
Hai người đã lâu không gặp, gặp mặt nói chuyện cả một buổi chiều, đến tận khi buổi tối ăn cơm xong mới tan cuộc.
Lúc gần đi, Triệu Uyển Thanh nhận được thiệp mời kết hôn của Mễ Khả.
"Đến lúc đó tôi sẽ dắt cả gia đình theo!" Triệu Uyển Thanh nói khoa trương.
Mễ Khả cười: "Được đó, đưa cả nhà cô tới nhé, xem có thể ăn đến mức khiến tôi nghèo đi được không!"
"Ha ha ha".
Vào tháng 3, mùa xuân đang nở rộ trong thành đô, khắp nơi cây cối đều đ.â.m chồi nảy lộc.
Mỗi ngày Triệu Uyển Thanh đi làm đều có thể nhìn thấy khung cảnh căng tràn sức sống này, tâm trạng vui vẻ hơn không ít.
Đương nhiên, nếu công việc có thể khiến cô ấy bớt lo thì tâm trạng sẽ càng tốt hơn.
Hôm nay, lúc Triệu Uyển Thanh đi khám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3946026/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.