Giờ phút này, cô cảm thấy bầu trời như sụp đổ, mà ở ranh giới kia, thế giới của cô cũng theo đó mà nứt toạc dập nát hoàn toàn.
Thấy cô không nói lời nào, người đại diện cũng không im lặng.
Cô ngồi xổm xuống, bắt lấy bả vai Lâm ngũ muội: "Trở về Hương Giang đi, vé máy bay tôi đã chuẩn bị xong hết cả rồi."
Lâm ngũ muội đột nhiên ngẩng đầu, trên mặt đã tràn đầy nước mắt, giọng nói mang theo hận ý: "Tôi không về, tôi không cam tâm! Bọn họ dựa vào cái gì mà hủy hoại tôi như vậy! Bọn họ dựa vào cái gì!"
Cô gào rống lên, hình như phát tiết như thế còn chưa đủ, bắt đầu điên cuồng đ.ấ.m mặt đất kêu to.
Người đại diện mất kiên nhẫn với cô, tiến lên cho cô một cái tát: "Bang! Lâm ngũ muội, cô yên tĩnh một chút cho tôi được không!"
Lâm ngũ muội dừng lại.
Báo chí đã vạch trần toàn bộ con người cô, bao gồm cả cái tên quê mùa kia nữa...
Một tiếng Lâm ngũ muội này, dường như đánh cô trở về nguyên hình, vẫn là không thể được như Lâm Gia Mỹ.
Người đại diện thấy cô không không điên loạn nữa thì bắt đầu khuyên bảo: "Cô nghe cho rõ, bây giờ sự nghiệp của cô thật sự xong rồi! Bài báo này vừa được tung ra, cô đã bị ghim trên cột sỉ nhục, vĩnh viễn cũng không xuống được!"
"Về sau, cũng không thể ở lại đây làm loạn nữa, cùng tôi trở về Hương Giang đi!"
Dư luận bên phía Hương Giang tương đối dễ thở, thanh danh của Lâm ngũ muội ở đây bết bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3946023/chuong-720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.