Cả nhà mỗi người cầm một cái chén, già trẻ lớn bé đều vội vàng cầm đũa lên bắt đầu thưởng thức.
Trong lúc nhất thời, trên bàn này cũng chỉ còn tiếng chén đũa va chạm khi ăn, không có ai mở miệng nói chuyện gì hết.
Vẫn ăn mất một hồi lâu, cả nhà đều ăn đến mồ hôi chảy đầy đầu, mới tạm dừng ăn một lúc.
Cô con gái nhỏ uống chén canh cha đưa, rồi khen: "Không hổ là của nhà hàng Khả Lạt, hương vị của nước canh cũng ngon miệng giống như nước lẩu của tiệm vậy'.
Người mẹ nói: "Vẫn không giống nhau, con xem nước canh này có màu trắng ngà, còn của cha mẹ ăn thì lại màu đỏ".
Người cha nói: "Dù sao ăn đều ngon như nhau!"
Người mẹ: "Đúng thế, cái này tính ra còn rẻ hơn so với đi ăn lẩu bình thường luôn!"
Bé gái gắp mì ăn liền được thả trong nồi, cười đến nheo hết cả mắt nói: "Ngay cả trà sữa của tiệm uống cũng ngon!"
Hai vợ chồng nhìn nhau, sau đó chạm nhẹ lên cái mũi nhỏ của con gái.
"Mèo nhỏ ham ăn, lại còn muốn uống thêm trà sữa sao?"
"Ha ha ha ha"
CẢ nhà này vừa nhìn đã biết là fan trung thành của tiệm lẩu cay.
Biết được nhà hàng lẩu cay mở thêm một cửa hàng mới, lớn nhỏ lập tức kéo nhau đến đây ăn thử.
Lâm Thiệu Tư ngồi đối diện im lặng nghe hết cuộc đối thoại của gia đình này, trong lòng càng thêm cảm thấy hứng thú với tiệm lẩu cay này.
Lần này cậu bị thương phải xuất ngũ, dựa vào chiến công lập được thì cậu hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3946001/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.