Suốt đêm tuyết trắng tơi bời trải khắp cả Bắc Kinh, vào buổi sáng, toàn bộ Bắc Kinh đã được phủ bởi tuyết trắng.
Mặc dù đêm qua không ngủ đủ, nhưng sáng nay Triệu Uyển Thanh đã thức dậy từ sớm.
Cô vỗ vỗ thắt lưng đau đớn, không kìm nén được liếc mắt nhìn Lâm Thiệu Hoa bên cạnh.
Người đàn ông nhướn mày nhìn về phía cô, vươn tay nhéo nhẹ vào thắt lưng cô: "Không phải là muốn gặp con sao? Chúng ta giờ đi xem bọn nhỏ."
Nhắc về con, Triệu Uyển Thanh ngay lập tức đã quăng những chuyện tối qua sau đầu, mặc nhanh quần áo rồi đi đến phòng của mấy đứa nhỏ.
Nhà có nhiều phòng nên mỗi đứa nhỏ ở một phòng cũng không có vấn đề gì.
Nhưng Đoàn Tử cứ khăng khăng muốn chen vào phòng của anh trai, Thang Viên ban đầu cũng muốn chen vào giường anh hai và anh cả, nhưng bị Lâm Thiệu Hoa dứt khoát từ chối, nên cô nhóc liền tức tối trở về phòng riêng của mình.
Kể từ khi chuyển đến tứ hợp viện, mẹ Triệu không tìm cho mình một căn phòng riêng nào mà lại sống chung với mẹ Lâm, nói là ban đêm có thể nói chuyện cùng nhau.
Trước tiên, Triệu Uyển Thanh đến phòng của hai người con trai, khi cửa mở ra thì cô thấy hai cái ụ trên nệm.
Khi tiến lại gần, cô thấy hai đứa con đang ngủ say sưa, khuôn mặt hồng hào ấm áp.
Cô chọc vào má của hai đứa trẻ, Màn Thầu nhíu mày, Đoàn Tử thì phát ra âm thanh như lợn con.
Triệu Uyển Thanh che miệng cười, sau đó xấu tính bóp nhẹ chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945972/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.