"Trong hai tháng này có lẽ thư thông báo du học sẽ được gửi xuống, em chịu khó chạy đến trường vài chuyến." giáo sư Chu dặn dò Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh: "Vâng." Việc được cử đi du học này cô đã được giáo sư Chu thông báo cho từ một tuần trước rồi nên cô cũng không hỏi gì thêm.
Lúc chuẩn bị rời đi, giáo sư Chu đã gọi cô lại: "Uyển Thanh à, sau này có thời gian thì quay về thăm trường..."
Thật ra ông ấy còn muốn nói rất nhiều. Triệu Uyển Thanh, em là học trò ưu tú nhất mà thầy từng dẫn dắt.
Nhưng lời đến khóe miệng lại không nói ra được.
Cô là học trò ưu tú nhất của ông ấy nhưng ông ấy biết mình không phải thầy giáo ưu tú nhất trong đời cô.
Trong tương lai, học trò của ông ấy sẽ trò giỏi hơn thầy, có thể nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn, lập nên vùng trời to lớn hơn.
Giọng nói của ông ấy không ổn định như ngày xưa, Triệu Uyển Thanh có thể nghe ra ông ấy đang kích động.
Cô nhìn thầy mình, hốc mắt cũng nóng lên.
Trong đầu cô hiện lên như một thước phim, hình ảnh thầy dốc lòng dạy bảo và dẫn dắt cô đã in sâu vào trí nhớ, cô cong môi mỉm cười: "Vâng ạ."
Chào tạm biệt thầy giáo, Triệu Uyển Thanh nghiêng đầu nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa cũng mặc áo cử nhân giống như mình.
"Chúng ta cũng chụp một tấm ảnh." Lâm Thiệu Hoa nhìn thấy hốc mắt cô hơi đỏ, anh đến lôi kéo cô.
Triệu Uyển Thanh thấy thợ chụp ảnh trên bãi tập còn chưa đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945946/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.