Dứt lời, Triệu Uyển Thanh vươn tay bấm mạnh vào nhân trung tổ trưởng Vương, bấm vào và giữ chặt cho đến khi để lại một vết bấm rất đỏ mới bằng lòng buông tay.
"Tổ trưởng Vương..." Tưởng Học Tú nhìn thấy Triệu Uyển Thanh xử lý tổ trưởng Vương như vậy, trong lòng cũng bắt đầu rụt rè.
Cô ta biết rõ tổ trưởng Vương này yêu thích những cậu bé trẻ tuổi, tuấn tú nên mới thuận nước đẩy thuyền giới thiệu Tiểu Triệu cho ông ta.
Chẳng phải suốt ngày Đường Lị ở trước mặt cô ta cứ đắc ý về những học trò của mình sao?
Cô ta muốn thừa dịp Đường Lị không có ở đây mà hủy hoại học trò của cô ấy, để xem sao này Đường Lị còn dám cao ngạo trước mặt cô ta không?
Ai ngờ giữa chừng lại xuất hiện một nhân vật hung ác thế này, đã vậy còn xử lý trực tiếp như thế.
Tưởng Học Tú nhìn vết đỏ trên nhân trung và trên bàn tay của tổ trưởng Vương và đôi mắt âm u của Triệu Uyển Thanh đang nhìn chằm chằm vào cô ta, trong thoáng chốc cô ta cảm thấy sợ hãi.
"Cô! Các người đúng là... Đúng là không có phép tắc!" Tưởng Học Tú đỡ tổ trưởng Vương đứng dậy, chỉ dám ném lại một câu như thế rồi nhanh chóng chạy thoát khỏi hiện trường.
Triệu Uyển Thanh nhìn bóng lưng chật vật rời đi của hai người này mà khóe miệng cũng mím chặt.
Cô còn chưa xử lý xong đâu? Mới như vậy đã bỏ chạy?
Đúng là... Chẳng có sức chống đỡ!
Tiểu Triệu phủi tay mình, lại cầm khăn giấy đến lau tay cho chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945906/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.