Phan Thục Trân tới cục cảnh sát, thì hoàn toàn không có tự tin.
Có đông đảo người thay Triệu Uyển Thanh làm chứng như vậy, rất nhanh cảnh sát đã định tội Phan Thục Trân.
Phan Thục Trân tùy tiện đánh người, ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của người khác, nhưng bởi vì tạo thành hậu quả chưa quá nghiêm trọng, cho nên chỉ dừng lại ở mức tạm giam mấy ngày rồi thả ra mà thôi.
Triệu Uyển Thanh trở về nhà, cửa hàng Trần Ký đã đóng cửa, Phạm Hòa Trí cũng đã được bảo mẫu đón đi.
Lúc này mẹ Triệu đang lấy thuốc xử lý vết thương trên mặt của chị cả Triệu, nhìn miệng vết thương kia, trong lòng Triệu Uyển Thanh lại càng tức giận.
Cô nhận lấy tăm bông trong tay mẹ Triệu, giúp chị cả xử lý, chị cả đau đến mức nhíu mặt.
"Chị cả, chị biết đau sao vừa rồi không tránh đi? Người ta đánh chị thì mặc kệ để cho người ta đánh sao?"
Chị cả Triệu cúi đầu, trong lòng lại nghĩ lại chuyện em gái nói trước mặt mọi người...
Triệu Uyển Thanh lại nói: "Chị cả, người thân có thể giúp chị được một, hai lần, nhưng không thể giúp chị hết toàn bộ. Nếu lần sau còn có người đến đây làm như vậy, chị cũng tùy ý cho người ta muốn đánh thì đánh, muốn chửi mắng thì chửi mắng sao?"
Chị cả Triệu ngẩng đầu, nhìn ánh mắt nghiêm túc của em gái, rồi lại thấy sự lo lắng của cha mẹ, trong lòng đột nhiên sinh ra một cỗ dũng cảm.
"Uyển Thanh, về sau chị sẽ cố gắng bảo vệ bản thân..." Miệng chị ấy nói nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945896/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.