Bây giờ đến đây, vừa có thể ăn được bánh ngon, vừa có thể nhìn thấy người mà mình muốn gặp, sự ám ảnh trong lòng cũng được áp chế rất nhiều.
Người phụ nữ trước mặt này, từ cử chỉ cho đến dáng vẻ đều dịu dàng như vậy, cả chiếc tạp dề màu hồng trên người cô ấy càng tăng thêm mấy phần đáng yêu.
Anh ấy nhớ lại mấy ngày trước mẹ Triệu từng nói lỡ lời trước mặt mình, nói cho anh ấy biết cô gái trước mặt của anh đã từng kết hôn.
Từng có một đời chồng à... May mà đã ly hôn rồi.
Cũng không biết người đàn ông trước kia của cô ấy có phải bị mù rồi không, một người phụ nữ tốt như vậy lại có thể đồng ý ly hôn với cô ấy.
Phạm Vệ Thành chỉ mải suy nghĩ, cũng không để ý lúc này bánh của chị cả Triệu cũng làm xong rồi.
Cô ấy lấy một ít từ trong đĩa lớn cho vào đĩa nhỏ, đưa cho Tiểu Trí đang chơi trong sân: "Vừa mới ra lò đó, Tiểu Trí, con nếm thử đi!"
Phạm Hoà Trí cứ cách ba đến năm hôm sẽ bị kéo đến đây làm cớ, hiện tại đã vô cùng quen thuộc.
Cậu nhóc cầm lấy một miếng bánh thơm mềm nhét vào trong miệng, lại thấy ngoài đường có người bán kẹo hồ lô đi ngang qua, nhấc cái chân ngắn nhỏ chạy đi ra ngoài.
"Cái này nặng, để tôi bưng giúp em." Phạm Vệ Thành đi đến bên cạnh chị cả Triệu, cầm lấy mâm bưng bánh trên tay cô ấy.
Cánh tay người đàn ông hơi dùng sức, mơ hồ có thể nhìn thấy cơ bắp cuồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945887/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.