Đầu bếp Phòng vừa tới, ngay lập tức vấn đề của lẩu Tứ Xuyên đã có thể giải quyết.
"Lẩu Tứ Xuyên, quan trọng nhất là và mỡ bò làm lẩu cay, nếu không dùng mỡ bò thì có thể dùng dầu hạt cải làm lẩu cay, nếu so về giá cả thì chắc chắn dầu hạt cải có lời hơn, cũng dễ dàng thu mua được hơn..."
Đầu bếp Phòng tự mình nấu ra một nồi nước lẩu, sau khi nấu xong bưng ra, Triệu Uyển Thanh với đầu bếp Chu nếm thử một chút đã thấy được sự khác biệt rõ rệt.
Đầu bếp Chu: "Thơm thật!"
Triệu Uyển Thanh: "Vừa cay vừa chua, hai hương vị này phối hợp với nhau rất hợp!"
Đầu bếp Chu ăn thêm mấy miếng, ngay cả nước mắt cũng đã chảy ra: "Ai ... món lẩu năm đó của bếp trưởng Phòng chính là mang hương vị này. Sư đệ, ông đúng là không mai một đi tay nghề của bếp trưởng Phòng."
Ông cho đầu bếp Phòng một ngón tay cái dựng đứng, trong lòng càng thêm tâm phục khẩu phục với đầu bếp Phòng.
Nồi lẩu có đủ vị cay, vị chua, làm Triệu Uyển Thanh nhớ ra kiếp trước cô đi ăn lẩu từng thấy qua món lẩu cà chua.
"Lẩu cà chua?" Đầu bếp Phòng với đầu bếp Chu hiếu kì hỏi.
Hai người bọn ông nấu lẩu trên cơ bản đều chia làm hai loại, một loại là lẩu mang hương vị cay rát lưỡi, cái còn lại thì thanh đạm hơn.
Nhưng mà chưa bao giờ nghe nói cà chua còn có thể mang đi nấu lẩu.
Triệu Uyển Thanh bị ánh mắt nhìn mình như kẻ kì quái của hai ông làm cho chột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945877/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.