Bà Từ nói xong một hồi, người đi rồi mới phát hiện ra ngoài cửa, bên trong tứ viện của mình tụ tập vô cùng nhiều người.
Phản ứng đầu tiên của bà ấy là vô cùng xấu hổ, nhưng nghĩ đến bộ dạng uy phong lẫm liệt vừa rồi của mình thì lại yên lặng đứng thẳng người.
Khoảnh khắc vinh quang này thuộc về bà ấy!
Bà lão nhìn quanh một lòng sân, tận hưởng khoảnh khắc này. Sau đó phát hiện ra Triệu Uyển Thanh đang nhìn về phía khóe miệng của bà rồi cười nhẹ. Theo bản năng bà ấy duỗi tay sờ khóe miệng mình. Khi đặt tay vào thì liền thấy một miệng vụn điểm tâm.
Từ lão thái: "..."
Cho nên vừa rồi lúc bà đang nói vô cùng hùng hồn thì miếng vụn điểm tâm này vẫn luôn ở đó?
DTV
Trong phút chốc, đắc ý trong lòng liền mất đi một nửa, bà Từ ngượng ngùng nhìn mọi người sau lại tức giận: "Nhìn cái gì mà nhìn? Hâm mộ tôi cũng vậy thôi! Nếu muốn được như vậy thì nhanh đi đầu thai đi!"
Nói xong, bà lão nhanh chân đi vào trong phòng mình.
"Không nghĩ tới, bà Từ đúng là thâm tàng bất lộ đó!"
"Ha ha, đây mới là chính là người thủ đô chính cống, người vừa rồi thì tính là cái gì? Có hai cái phòng mà cũng dám khoe khoang, đúng là không biết điều!"
Hàng xóm láng giềng ăn no một bụng dưa, lúc này mới mỹ mãn rời đi.
Đợi mọi người về hết, bà Từ mới nói từ trong phòng ra: "Hai người đi vào đây."
Triệu Uyển Thanh chỉ vào mình và Lâm Thiệu Hoa, bà Từ gật đầu.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945861/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.