Trong lòng Triệu Uyển Thanh lộp bộp miệng tiếng, nhưng trên mặt vẫn không thay đổi nụ cười,"Anh bạn, giá này của anh cũng thật sự là quá cao rồi, mấy căn nhà lúc trước chúng tôi xem cũng chưa tới ba vạn nữa ..."
Lâm Thiệu Hoa yên lặng nhìn người bán nhà, trên mặt nở nụ cười nhẹ, nhưng nụ cười này, lại không thực sự chạm tới đáy mắt.
Bỏ bốn mươi ngàn đồng ra mua một tứ hợp viện là hợp lí hay là không hợp lí?
Hợp lý, cũng không hợp lý.
Lúc trước hai người từng xem qua mấy căn tứ hợp viện nhưng điều kiện đều không tốt bằng nhà này, hoặc là kém về vị trí mặt tiền, hoặc là kém trên mặt diện tích rộng rãi.
Nhưng nhà khác cũng chỉ kém hơn một chút, chứ không phải cái gì cũng kém!
Tương tự như căn tứ hợp viện này, chỉ bởi vì nó gần trung tâm thành phố hơn một con đường là phải trả thêm tận mười ngàn đồng, cái này đúng là không đáng.
Người mô giới cảm thấy có chút xấu hổ, người bán lúc trước rõ ràng báo cho anh giá là ba vạn rưỡi, như thế nào bây giờ dẫn khách tới nơi thì tự nhiên lại tăng giá lên?
Tuy rằng hai bên đều là khách hàng của anh, nhưng tất nhiên Triệu Uyển Thanh với Lâm Thiệu Hoa đối với anh lại thân nhất, dù sao người ta cũng mua mấy căn từ trong tay anh rồi, thì cũng xem như một nửa bạn bè.
Bạn bè mình bị lừa như vậy, chỉ cần là người mô giới có mắt nhìn thì đều ngăn, huống chi còn là do anh dẫn mối nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945858/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.