Chẳng qua cho dù nhìn thấy được cha mình rồi nhưng đứa nhỏ này vẫn không nói lời nào, chỉ lẳng lặng nhìn.
Nhân viên trên tàu đã liên lạc với cảnh sát bên kia, chờ đến trạm tiếp theo sẽ lập tức đưa người này đến đồn cảnh sát.
Triệu Uyển Nguyệt nói thêm: "Đồng chí, người này còn nói trên tàu vẫn còn ba đồng bọn của anh ta nữa, vừa rồi chính anh ta đã nói như vậy, mọi người hãy kiểm tra cẩn thận lại."
Nhân viên công tác lập tức sắp xếp người đi thăm dò.
"Đây là con của ai?" Nhân viên công tác hỏi người đàn ông.
Người đàn ông xuất trình giấy tờ cho nhân viên kiểm tra, trong đó có một thẻ quân nhân.
Nhân viên công tác đã xác nhận không có vấn đề gì nữa mới để anh ấy ôm đứa bé đi: "Vị đồng chí này, anh ôm đứa nhỏ ra ngoài thì phải cẩn thận, bây giờ ngoài đường đầy rẫy người lừa gạt."
Người đàn ông lau mồ hôi trên trán mình, gật đầu.
Nhân viên công tác cho người kéo kẻ buôn người đi, người đàn ông lập tức đến trước mặt người nhà họ Triệu nói lời cảm ơn.
Triệu Uyển Thanh chỉ vào chị cả của mình: "Anh không cần cảm ơn chúng tôi, là chị cả của tôi cứu được đứa nhỏ."
Người đàn ông nhìn về phía Triệu Uyển Nguyệt: "Đồng chí, thật sự vô cùng cảm ơn cô..."
Dứt lời, anh ấy rút ví tiền trong túi mình, lấy hết tiền bên trong ra.
Một xấp tiền lớn có nhỏ có, người đàn ông nhét vào tay chị cả Triệu: "Số tiền này không nhiều lắm nhưng nhất định cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945849/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.