Triệu Uyển Thanh cùng Lâm Thiệu Hoa định đi phương nam trong kỳ nghỉ đông, còn ba đứa nhóc thì theo mẹ Triệu về quê.
Hai người đưa người nhà lên xe lửa về huyện Cao Điền trước, rồi mới xuất phát đi về phương nam.
Trạm dừng ở phương nam đầu tiên là vùng sông nước Giang Nam.
Vừa bước xuống tàu, không khí ập vào trước mặt khiến cho Triệu Uyển Thanh cảm thấy vô cùng quen thuộc, gió lành lạnh mang theo hơi ẩm ướt, đây chính là không khí ẩm lạnh mùa đông của phương nam.
Làm thủ tục xong xuôi ở nhà khách, Triệu Uyển Thanh cùng Lâm Thiệu Hoa mới đi ra ngoài.
"Đó là bánh dày hạt mè à, để em đi mua hai cái". Trên đường đi cô thấy một cụ già đang đẩy xe hàng, xe hàng ấy lại phát ra mùi hương quen thuộc.
Lâm Thiệu Hoa nhìn bóng dáng chạy xa của cô, vừa nhìn quanh thị trấn nhỏ vùng sông nước phương nam này.
Đây là nhà trước đây của cô sao?
Tuy rằng cô chưa có nói rõ cho anh, nhưng anh có thể cảm nhận được điều này.
Từ khi xuống tàu lửa thì cảm xúc của cô khác với mọi khi, khi thì có chút buồn bã, lại có chút chờ đợi.
Bánh dày nóng hầm hập mới ra lò, được bọc bằng giấy dầu, hai người vừa đi vừa ăn bánh.
"Vẫn là hương vị trước đây..." Lâm Thiệu Hoa nghe tiếng nói bên người.
"Nhà trước kia của em ở chỗ nào?" Anh nhìn cô.
Triệu Uyển Thanh sửng sốt một chút, cô không nghĩ tới anh dễ dàng đoán ra được như vậy.
Nhưng mà vốn dĩ cô cũng không định gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945835/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.