Triệu Uyển Thanh hít sâu vài hơi, chậm rãi kéo huyết áp vừa tăng cao xuống. Lúc này mới nói: "Dì, trước hết mọi người cứ ở tạm lại đây, nơi này còn không ít phòng trống, một hồi nữa con dẫn mọi người đến tìm chủ nhà thuê một phòng."
Mẹ Lưu xấu hổ nói: "Nhưng... Dì không có tiền..."
Triệu Uyển Thanh nhìn thoáng qua mái tóc đã hoa râm của mẹ Lưu, trong lòng cô cũng thấy chua xót. Lần trước gặp mẹ Lưu, mái tóc của bà ấy chỉ mới bạc một nửa nhưng sau lần này đột nhiên thấy bạc trắng cả đầu.
"Cứ ở lại đây trước, cháu sẽ cho hai người mượn tiền thuê nhà, chờ sau này Lan Tử đã có công tác hoặc dì tìm được công việc, có tiền thì trả lại cho cháu là được."
Triệu Uyển Thanh đưa tay nắm lấy tay Lưu Lan, muốn bước đến gần trấn an cô ấy nhưng vừa đụng phải, Lưu Lan đã "ôi" một tiếng.
"Làm sao vậy?"
Cô nhìn tay Lưu Lan, lúc này mới thấy móng tay cô ấy bị đứt, có móng thì bị bật ra, thậm chí có móng đ.â.m vào trong, m.á.u thịt be bét.
Mẹ Lưu nhìn tay con gái mình, bà ấy im lặng lau mắt.
Triệu Uyển Thanh lẳng lặng nhìn bàn tay bị thương của Lưu Lan, trong lòng lại cố gắng đè nén lửa giận vừa mới bùng lên một lần nữa.
Xem ra vì muốn tránh thoát khỏi gã đàn ông kia xâm hại nên mới làm ra vết thương thế này.
Triệu Uyển Thanh ngước mắt nhìn Lưu Lan, tuy áo cô ấy mặc đã gài nút kín mít nhưng ở chỗ cổ lộ ra vẫn có thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945815/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.