Trong số này phải nói đến Phùng Kính Nghiệp, anh ấy ngơ ngác nhất vì không biết gì cả.
Phạm Hòa Bình thấy Đường Tiến không nói lời nào thì trong lòng càng tức. Trong mấy ngày này, ở chung một đội với nhau, Phạm Hòa Bình cảm thấy con người Đường Tiến không tệ, là một người bạn tốt.
Thế nhưng... Làm sao bạn tốt của cô ấy lại đi xem mắt chị họ của kẻ thù một mất một còn với cô ấy?
Anh rể của kẻ thù cũng chính là kẻ thù!
Hôm nay nhất định Phạm Hòa Bình phải nói rõ ràng với bạn tốt.
"Đường Tiến, tôi xem cậu như anh em nên mới nói. Chị họ của Tưởng Huệ kia rất xấu xa! Từ nhỏ Tưởng Huệ thường bắt nạt tôi nhưng chị họ của Tưởng Huệ là một đứa trẻ lớn hơn lại đến giúp đỡ em họ mình bắt nạt tôi, giúp xong còn đi tìm phụ huynh tố cáo tôi ."
"Lòng dạ thâm sâu!... Lòng dạ hẹp hòi!... Dối trá!..."
DTV
Đường Tiến nhìn đôi mắt long lanh của cô gái ngồi đối diện mình, bàn tay nhỏ bé đang tách ra giống như muốn tính toán rõ ràng với anh ta...
Người đàn ông hé môi, nhẹ nhàng nói một câu: "Ồ, tôi và cô ta không phải một cặp."
Phạm Hòa Bình: "Cô ta còn từng gạt tiền của tôi... Cái gì? Không phải một cặp?"
Không khí trên bàn ăn chợt trì trệ.
Phạm Hòa Bình cảm thấy một luồng khí lúng túng đã tăng vọt lên mặt cô ấy, cả mặt đỏ bừng.
Cô ấy đã nói nhiều như vậy... Kết quả... Thế mà đều do cô tự suy đoán cả sao?
Vai hề này dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945813/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.