Phạm Hòa Bình rón rén cầm bánh su kem lên: "Cha mẹ nhìn này, phải ăn thế này..."
Cô ấy há to miệng, ngón tay trắng nõn cầm bánh su kem nhét vào, sau đó phồng má lên nói không được rõ ràng lắm: "Phải ăn hết một chiếc như vậy."
Nhà họ Phạm bên này đầy tiếng nói cười nhưng cửa sổ lầu hai nhà đối diện đã đóng lại, vang lên một tiếng ầm.
Phạm Hòa Bình nhìn lại theo tiếng vang đó, đợi đến khi nhìn thấy rõ cửa sổ nhà đối diện thì càng không hiểu được.
"Hừ! Chắc chắn là ghen tị vì con được ăn bánh su kem." Phạm Hòa Bình nói rất chắc chắn.
"Lần sau con phải ăn ở trước nhà cô ta."...
Tưởng Huệ đóng mạnh cửa sổ lại nhưng cơn tức giận trong lòng vẫn còn đó.
Không biết là vì nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ của đối thủ một mất một còn của mình hay vì vừa mới nghe chị họ nói chuyện kia khiến trong lòng cô ta càng thêm khó chịu.
Tưởng Tuyết ngồi đối diện cô ta, nhìn gương mặt hiện rõ vui buồn hay tức giận của em họ, trong lòng tự nhủ em họ của cô ta đúng là khó có thể trở thành người tài.
May mắn trưởng nữ của nhà họ Tưởng đời này là cô ta, nếu đổi lại là người em họ Tưởng Huệ này, làm sao có thể kéo nhà họ Tưởng lên.
"Tưởng Huệ, em đã nhớ rõ chuyện vừa rồi chị đã nói với em chưa?"
Tưởng Tuyết giương mắt nhìn chị họ, miệng xẹp xuống, nói: "Chị, em cảm thấy như vậy không tốt... Nhà anh Đường Tiến cũng không kém, làm sao chị lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945795/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.