Triệu Uyển Thanh vừa nghe nhắc đến hai chữ luận văn, trong chớp mắt cô cảm giá cả linh hồn và cơ thể mình như bị sấm sét c.h.é.m thành hai nửa.
Cô cứng đờ, lật tập san ra, cũng không cần tốn nhiều thời gian, ngay trang đầu của tập san đã tìm thấy luận văn của mình.
Triệu Uyển Thanh: "..."
Nghiệp chướng mà!
Cô cũng chỉ viết một bài luận văn mà thôi.
Làm sao lại múa đến trước mặt chính chủ thế này?
Thả nào trong khoảng thời gian này giáo sư Chu không ngừng chú ý đến cô.
"Vâng... Vâng, bài luận văn này là do em viết, là sau khi em nhìn thấy bài viết về cuộc phẫu thuật cấy ghép kia của thầy..." Đầu óc Triệu Uyển Thanh chuyển động không ngừng, ngoài miệng thì cân nhắc tìm kiếm từ ngữ thích hợp, cuối cùng vẫn miễn cưỡng thuật lại quá trình viết luận văn của mình.
Trước bàn, giáo sư Chu nhìn chằm chằm học sinh đang vô cùng căng thẳng mà mắt thường cũng có thể nhìn ra, trên mặt ông ấy không có biểu cảm gì nhưng trong lòng lại rất chấn động.
"Em đã từng bước vào phòng thí nghiệm?" Ông ấy hỏi.
Triệu Uyển Thanh sửng sốt nhưng cô lập tức hiểu "bước vào phòng thí nghiệm" mà ông ấy nói tuyệt đối không phải mang ý nghĩa như trên mặt chữ, mà chính là có phải cô đã từng tham gia thí nghiệm, nghiên cứu y học rồi không.
"Vào rồi ạ, năm nhất chúng em cũng có tiết thí nghiệm." Triệu Uyển Thanh tiếp tục giả vờ ngốc...
Chu Phương Bân giật ngón tay, trong lòng lại càng không khỏi giật mình.
Chưa từng bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945792/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.