"Ông chủ, cho tám bát mì!" Lớp trưởng ngồi xuống đã bắt đầu hô to gọi mì.
Đổng Hiểu Hà còn chưa kịp nói gì đã bị các bạn học kéo ngồi vào bàn.
"Thì ra các cậu nói chính là mì ở đây, thật ra quầy hàng này là..." Đổng Hiểu Hà chuẩn bị giải thích với các bạn học của mình.
Nhưng lời còn chưa dứt thì một bạn học nữ đã cắt ngang: "Đồ ăn ở chỗ này có thể ăn sao?"
Tưởng Huệ nhíu chặt mày, cô ta nhìn ngó xung quanh rồi tỏ ra ghét bỏ.
Hôm nay cô ta bị một người bạn học kéo đến đây, lúc đi theo đám bạn đến đầu hẻm, nhìn ngõ hẻm cũ nát thế này thì trong lòng đã chán ghét.
Đợi đến nơi mới thấy chỗ này còn không phải một cửa hàng mà chỉ là một quầy hàng.
Lời Tưởng Huệ vừa nói khiến mọi người hơi xấu hổ, nhất là lớp trưởng đã đề nghị mọi người đến đây ăn, anh ta ôn hòa nói: "Thử một lần thì biết..."
Lớp trưởng đang nói, Triệu đại đã bưng mấy bát mì khô nóng đi đến, đợi đến khi nhìn thấy vợ mình cũng ngồi ở đây thì hơi sửng sốt nhưng ngay sau đó cậu ta quyết định giả vờ không quen biết, tránh cho vợ mình mất mặt.
Tưởng Huệ nhìn bát mì đặt trước mặt mình. Phía trên là sốt gia vị có màu nâu đen cũng không biết làm từ thứ gì, cuối cùng cô ta không thể nhịn được nữa: "Thứ màu đen dinh dính như sơn ở phía trên này là gì? Đây là đồ cho người ăn sao? Các cậu thật biết chọn chỗ, lần sau tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945753/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.