Nhìn thấy cô giáo Mã chuẩn bị dạy sang kiến thức mới, cô ấy lo lắng quay sang hỏi các bạn cùng phòng, quả nhiên, các bạn cùng phòng cũng không thể ghi kịp.
Các sinh viên khoa tạo hình ở hàng cuối đều lo lắng gãi đầu gãi tai, lúc này Lưu Lan đột nhiên liếc mắt nhìn về phía Triệu Uyển Thanh.
"Cậu có ghi..." Cô ấy nhìn về phía quyển vở của Triệu Uyển Thanh, sau đó lập tức sững sờ.
Chỉ thấy vở của Triệu Uyển Thanh trống trơn, bên trên chỉ viết mấy chữ, còn là chữ Hán: Từ vựng cơ bản cấp 4.
Lưu Lan: "?"
Chẳng lẽ đây chính là sự khác nhau giữa học thần và học bá sao?
Học bá ghi chép đầy đủ lại gọn gàng, nhưng mà học thần thậm chí còn chẳng viết gì cả???
Lúc này Triệu Uyển Thanh đang ngẩn người.
Trong tiết tiếng Anh này, sau khi nghe giảng năm phút cô quyết định từ bỏ, quá trình giảng bài của Mã Phấn Đấu không gì khác là học các ký hiệu ngữ âm trước, sau đó lại học từ đơn, rồi học ngữ pháp...
Cô có thể bỏ qua mấy kiến thức này, cô quyết định bắt đầu học từ từ vựng cấp 4.
Giống như kiếp trước vậy...
"Cái gì?" Cô nghe thấy Lưu Lan đang gọi mình, sau đó lại nhìn quyển vở ghi chép chỗ có chỗ không của cô ấy, sau lại nhìn về phía bảng.
Thị lực của cô coi như khá tốt, nhưng khi nhìn bảng đen vẫn cảm thấy có chút mờ.
Triệu Uyển Thanh trực tiếp kéo quyển vở của Lưu Lan về phía mình, điền vào những chỗ ghi chép đang dang dở của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945716/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.