Sáng sớm hôm sau, Triệu Uyển Thanh đến phòng bếp nấu cơm thì liền thấy một mâm bát được rửa sạch sẽ, bên cạnh còn có một đồng tiền.
Cô ngẩn người, sau đó thu mân cùng với tiền.
Mấy ngày tới, cứ Triệu Uyển Thanh đưa cơm qua là hôm sau bà Từ sẽ rửa bát rồi để lại tiền ăn trả cô.
Triệu Uyển Thanh từ chối vài lần, nhưng bà Từ vẫn kiên trì như cũ, khiến Triệu Uyển Thanh đành phải chấp nhận.
Ở Bắc Kinh mấy ngày, Triệu Uyển Thanh liền cùng Lâm Thiệu Hoa mua vé về lại huyện Cao Điền.
Lần này là trở về nhà đón con, một nhà bọn họ sẽ vào trong thành phố định cư.
Trở lại thôn Thủy Truân thu dọn đồ đạc, cửa hàng cũng đã giao cho mẹ Lâm, Triệu Uyển Thanh cùng với Lâm Thiệu Hoa cũng muốn nhanh chóng dẫn mấy đứa nhỏ lên thành phố.
Hôm bọn họ rời đi, tất cả những người dân trong thôn đều ra đưa tiễn, ngay cả lãnh đạo công xã cũng cố ý qua đây.
"Sau này các người ra ngoài phát triển cũng không được quên công xã Hồng Kiều của chúng ta, đây chính là cội nguồn của các người." Lãnh đạo công xã nói.
Có thể nói tương lai của hai người trẻ tuổi này chính là tiền đồ vô hạn, lãnh đạo công xã cũng không trông cậy họ sẽ về thôn cống hiến nữa, mà chỉ hy vọng sau này nếu công xã cần hỗ trợ thì họ có thể đỡ một tay.
Đổng Phong Niên cũng chen qua bổ sung,"Cũng không được quên đại đội của chúng ta, đây cũng chính là gốc rễ của hai người!"
Tới khi gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945710/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.